Là người Việt Nam, chúng ta hẳn không còn xa lạ với hình ảnh cô Tấm trong câu chuyện “Tấm Cám”. Một cô gái xinh đẹp, hiền lành, tốt bụng bị mẹ con Cám hãm hại cho đến chết đi sống lại bao lần. Và sự chết đi sống lại ấy có phải là “tái sinh” hay không? Đã là con người thì ai cũng chỉ sinh ra và chết đi một lần nhưng đối với Tấm thì có lẽ là không. Phải chăng khi nhìn về một khía cạnh khác thì sự “tái sinh” nhiều lần của Tấm là một sự “chết đi sống lại” khá kinh dị, không kém phần rùng rợn. Từ đây, mình đã có cảm hứng để sáng tác cô Tấm bằng một cách thể hiện khác hơn, ma mị hơn. Không phải một cô Tấm hiền lành, vui vẻ mà là một cô Tấm với gương mặt lạnh lùng, một ánh mắt đỏ toát lên một sự u ám. Trên tay không phải là một chú chim vàng anh với tiếng hót trong trẻo, vui vẻ mang lại niềm vui mà là một con chim vàng anh có đôi mắt sáng quắc, chiếc mỏ rực đỏ như chứa một sức mạnh tiềm ẩn bên trong. Phải chăng cô ấy thực sự là một con người bất tử, dù có bị chết đi bao nhiêu lần đi nữa thì cô ấy cũng sẽ “tái sinh” lại mà thôi.
by Trần Quang Hiệu