Hẹn một ngày đẹp trời, mình sẽ lại cùng nhau
September 15, 2020

Ai trong chúng ta cũng đều đã – đang và sẽ mất đi những người thân, người bạn thương quý của mình. Sự thiếu vắng đó luôn luôn đem lại cho chúng ta ít nhiều đau khổ… Nhưng cuối cùng thì đau khổ lại không nằm ở “Ái biệt ly, cầu bất đắc”; đau khổ nằm ở cách chúng ta nhìn nhận sự việc. Sinh – tử vốn là một vòng lặp tuần hoàn của luân hồi mà thông qua đó mỗi vận mệnh được biến đổi và tiến hóa.
Vậy là đã hơn 2 tháng kể từ khi Nả- chú chó nhỏ đáng yêu không còn ở bên tôi…
Nả là một nguồn yêu thương mà tôi muốn vỗ về, là động lực thúc đẩy tôi đặt bút xuống kể nên câu chuyện này.
Đứng trước nỗi buồn sinh ly tử biệt, sự tái sinh là một lời hứa hẹn rằng dù có trải qua muôn kiếp sống, những linh hồn yêu thương nhau nhất định sẽ còn cơ hội gặp lại nhau.
Tôi tin rằng mỗi loài hoa đều có ngôn ngữ, ý nghĩa riêng. Tôi muốn dùng những loài hoa vừa đặc biệt vừa thân thuộc để dệt nên câu chuyện lòng mình. Hoa Bỉ Ngạn tượng trưng cho sự chia ly và cái chết. Trái lại hoa Thủy Tiên lại được biết đến như là biểu tượng của sự tái sinh. Huệ ta là tiếng lòng đau xót nhớ thương. Hoa Tử La Lan như lời hứa sẽ không bao giờ quên lãng. Lưu Ly lại nổi tiếng vì tên gọi “forget me not”. Cát Đẳng là đoạn tình cảm đẹp nhưng lại đành dang dở… Và hoa Scabiosa – loài hoa tôi vô cùng yêu thích; cũng có nghĩa là “tôi rất nhớ em… “
Tôi thật sự rất nhớ em, Nả ơi. Nếu ngày ấy đến, mong rằng tụi mình sẽ lại nhận ra nhau.
Tác giả: Bùi Diệp Giang Uyên ( jaun)
You might also like